Thứ Ba, 23 tháng 4, 2013

Nam sinh luận về giáo dục Việt gây choáng váng

                                                            Thông tin từ http://vn.news.yahoo.com
Clip mang tên “Sự trăn trở của kẻ lười biếng” dài hơn 1 tiếng được quay bởi một nam sinh tự xưng là học sinh lớp 12, trong đó bày tỏ những quan điểm về việc học tập, về những bất cập, yếu kém của giáo dục Việt Nam. 

Được đăng tải trên Youtube vào ngày 13/4, clip này đã nhận được hơn 60.000 lượt like, hàng nghìn lượt bình luận, được chia sẻ ở nhiều trang web khác, đồng thời thu hút rất nhiều tranh luận trái chiều từ người xem.

Ảnh cắt từ clip
Mở đầu “bài diễn thuyết” của mình, nam sinh này nói: “Tôi là một học sinh lớp 12. Ở Việt Nam thì đây là giai đoạn khắc nghiệt nhất trong đời mỗi học sinh. Và chính sự khắc nghiệt này khiến cho những câu hỏi tích tụ qua bao tháng ngày dài sẽ phải bật ra ngoài thành những quan điểm…”

Với giọng lưỡi chất chứa đầy bức xúc, ngôn ngữ cơ thể sinh động, nam sinh này cho rằng “những gì mà chúng ta đang gọi là giáo dục là hậu quả không hề tươi sáng với bất kỳ thành phần nào của xã hội”.

Thừa nhận rằng tất cả những kiến thức đang được giảng dạy trong nhà trường hiện nay là những kiến thức nên biết, tuy nhiên nam sinh này cho rằng những kiến thức đó cần thiết ở mức độ nào đối với mỗi người thì lại là một vấn đề khác. “Con người ta sinh ra là khác nhau, tại sao tất cả lại phải phát triển theo cùng một hướng giống nhau?” – cậu học trò này đặt câu hỏi.

Giống như nhiều phân tích khác về chương trình sách giáo khoa hiện nay, người thuyết trình khẳng định rất nhiều kiến thức phải học hiện nay “chẳng hề cơ bản chút nào” và thực sự “không cần thiết”.

Chỉ cần học hết lớp 9 là đủ?

Phát ngôn “gây sốc” nhất của cậu là “chỉ cần học đến lớp 9 là đủ”, bởi theo cậu, ở tuổi 14, 15, nhiều người đã biết xác định được khả năng và lối đi riêng cho mình. Cậu khẳng định không nghề nào cần đến toàn bộ kiến thức THPT. Vậy mà học sinh lại phải đáp ứng bài tập, bài học của hơn một chục môn học?

Cậu khẳng định, trong một cộng đồng, không cần đến một thế hệ con người biết đầy đủ mọi điều, mà cộng hưởng với nhau để cùng phát triển một cách tốt nhất.

Tiếp đó, nam sinh này chỉ ra bệnh thành tích và hình thức của giáo dục hiện nay, bởi hầu hết học sinh học là để thi, để kiểm tra, để không bị tách rời khỏi đám đông, để được an toàn…. chứ không phải xuất phát từ mong muốn học để lấy kiến thức.

“Nếu sáng mai không kiểm tra thì hôm nay bạn có học không? Nếu mai được nghỉ mà ngày kia cũng chẳng kiểm tra môn gì thì bạn có mở sách ra để học không? Nếu không có bất cứ một khái niệm nào trong thi cử, bạn có mở sách ra để làm giàu cho bản thân mình không?”. Cậu đặt ra những câu hỏi khiến không ít người giật mình.

Nam sinh lớp 12 cũng cho rằng nguyên nhân khiến học sinh sợ các kỳ thi là do “điểm số” bởi “điểm số là khái niệm đầy bất cập”. Điểm số có thể bị ảnh hưởng bởi cảm tính, bị thay đổi bởi gian lận – và thứ được cho là thước đo ấy đã mất đi sự minh bạch. Theo nam sinh tự nhận là “kẻ lười biếng” này thì IQ chỉ là một phần nhỏ để đánh giá một cá nhân. Vậy thì cớ gì mà điểm số giữ được tính sáng suốt của nó? Cũng từ đó, cậu chỉ ra điểm số gây ra sự bất bình đẳng, sự tự phụ, tự ti, tị nạnh… - một điều không đáng có, đặc biệt là ở cấp tiểu học.

Không chỉ đưa đề xuất “học đến lớp 9 là đủ”, hay “không nên tạo ra điểm số”, cậu còn đưa quan điểm các cơ quan, doanh nghiệp không nên tuyển người qua bằng cấp. Một người lãnh đạo giỏi ắt sẽ biết đánh giá năng lực của người khác, và chỉ có những “thằng ngu” mởi tuyển dụng nhau bằng bằng cấp, học hàm, học vị.

Kết thúc bài thuyết trình, nam sinh này khẳng định muốn đánh giá một cá nhân, hãy nhìn vào những giá trị sản phẩm mà họ tạo ra. “Sản phẩm có ảnh hưởng lớn là có giá trị cao, không có ảnh hưởng là đồ vô dụng. Những thứ có giá trị ảnh hưởng không bao giờ là những thứ có sẵn bày ra như đáp án trong bài kiểm tra". 


      Đây là một thông tin đang hot hiện nay.. Cậu bạn trong clip thể hiện rất nhiều ý kiến cá nhân riêng .Mình nghĩ điều đó thật đáng khích lệ khi các bạn có thể công khai ý kiến cá nhân của bản thân , dù đúng hay sai .
Riêng và bài này mình cũng có 1 chút ý kiến cá nhân thế này .
            Về nền giáo dục của chúng ta, mình công nhận là khá nặng nề, nhiều bất cập , nhiều cái học không thật cần thiết, tuy nhiên .

     “Con người ta sinh ra là khác nhau, tại sao tất cả lại phải phát triển theo cùng một hướng giống nhau?”
     Câu này thật quá dễ trả lời . Nền giáo dục dựa trên công bằng và toàn diện , nên mới có một mức quy định chung như SGK cho từng cấp và từng khối . Nếu không có mức qui định chung sẽ gây nên sự khác biệt và bất công cho người học. Và cái quan trọng nhất là không rảnh để cập nhật chương trình học phù hợp cho từng người . nếu bạn học 1 cái lớp vip chỉ có 10 người trở xuống thì điều này không khó , nhưng với toàn thể các bạn học sinh Việt Nam thì điều này là vô kế khả thi .

 Phát ngôn “gây sốc” nhất của cậu là “chỉ cần học đến lớp 9 là đủ”, bởi theo cậu, ở tuổi 14, 15, nhiều người đã biết xác định được khả năng và lối đi riêng cho mình. Cậu khẳng định không nghề nào cần đến toàn bộ kiến thức THPT. Vậy mà học sinh lại phải đáp ứng bài tập, bài học của hơn một chục môn học?

Cậu khẳng định, trong một cộng đồng, không cần đến một thế hệ con người biết đầy đủ mọi điều, mà cộng hưởng với nhau để cùng phát triển một cách tốt nhất. 


      Điều này , mình lại thấy hoàn toàn sai lầm .Tại sao 18 tuổi mới được xem là độ tuổi trưởng thành , trong khi 14, 15 tuổi là độ tuổi đang phát triển , độ tuổi này dễ phát sinh nhưng phản ứng về tâm lý ,phản kháng ( mọi người có thể thu thập thêm thông tin ở các phần y khoa và tâm lý ) nên bảo các em ở độ tuổi này đã có lựa chọn lối đi riêng là hoàn toàn sai lầm. và sai lầm nhiều khi gây lãng phí quá nhiều thời gian của các em, nhiều khi còn không thể bù đắp được .
     Mình có một người bạn , nguyên năm lớp 8 , bỏ học đi chơi game , không có lấy 1 chữ , nhưng đến năm lớp 9 rồi suốt các năm cấp 3, bạn ấy đã cố gắng học để rồi bấy giờ là bác sĩ ngoại khoa của bệnh viên lớn nhất thành phố.. .Trong cuộc sống , đúng là có thiên tài ,nhưng số lượng không bao nhiêu,người bình thường mới chiếm phần lớn , khác nhau chỉ nằm ở chỗ có nỗ lực hay không. Dĩ nhiên sự thành công của mỗi người còn cần đến nhiều yếu tố khác như các mối quan hệ , may mắn hay không . Nếu xem thành công như giải thưởng của sổ xố thì vé số chính là sự nỗ lực của bản thân, cơ hội trúng tuy thấp nhưng vẫn là có , chứ bạn không bỏ ra cái gì thì dĩ nhiên không bao giờ bạn có khả năng trúng giải rồi.
  
   Kết thúc bài thuyết trình, nam sinh này khẳng định muốn đánh giá một cá nhân, hãy nhìn vào những giá trị sản phẩm mà họ tạo ra. “Sản phẩm có ảnh hưởng lớn là có giá trị cao, không có ảnh hưởng là đồ vô dụng. Những thứ có giá trị ảnh hưởng không bao giờ là những thứ có sẵn bày ra như đáp án trong bài kiểm tra"
   
   Mình cũng rất mong chờ các bạn học sinh lớp 9 có thể làm ra được sản phẩm "có giá trị cao " gì .

       Nhiều bậc phụ huynh chỉ mong rằng , con cái có thể tự nuôi sống mình là đủ . Tuy nhiên , các bạn cũng tự đặt cho mình một mục tiêu , nuôi được gia đình tương lai, nuôi được cha mẹ già yếu . Đó là nghĩa vụ , trách nhiệm và cũng là niềm tự hào của bất kỳ ai . Cũng được xem như giá trị sản phẩm lớn lao nhất,chứ không phải tính bằng tiền trăm tiền triệu nhưng bỏ mặc cha mẹ , vợ con tự lo lắng xoay sở.
       Nếu chăm chỉ học hành tạo cho mình thêm lợi thế trong tương lai thì tại sao lại không làm ?. Mọi lý do để lấp liếm chuyện lười biếng .... mãi mãi chỉ là ngụy biện .
       

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét